Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

Sá Tổng mùa thu



    SÁ TỔNG MÙA THU

   ------------------------------------------



Ngày 22.9.2012
Trần Tâm

      Không biết đã bao nhiêu lần đứng ở những vị trí này, độ cao tuyệt đối này tôi bấm máy chụp cảnh phố núi Mường Lay và phóng tầm mắt vượt lên những ngọn núi cao mịt mù mây mà hiếm khi có cơ hội nhìn thấy đỉnh…

Cuối tháng chín, tôi lại có dịp về thăm TX. Mường Lay – Sá Tổng và đi qua những vị trí, độ cao quen thuộc ấy. Đúng 8h tối, đang nhâm nhi cốc trà nóng thì điện thoại rung… rung… có tin nhắn: “ Mai anh đi Sá Tổng với bọn em nhé? ”  trong lòng tôi chợt nhen nhóm niềm vui và hào hứng vì lại có cơ hội tiếp tục khám phá Sá Tổng!

            Chúng tôi ba người xuất phát từ Mường Chà bằng hai chiến mã cũ kỹ… Chiến mã của mình thì mới thay nhông xích và dầu máy mà sao leo dốc đèo Ma Thì Hồ, đỉnh cổng trời cứ ì ạch, lì ra làm cho kỵ sĩ ngồi trên yên sốt ruột và còn hơi “ Mất điểm” với chiến hữu ngồi sau là một nữ nhà báo thân quen DangMinhGiang … và bị chiến mã của đồng chí quay phim Long bỏ xa hàng dặm nhưng cuối cùng chúng tôi cũng gặp nhau tại nga ba “ Mương lay – Sá Tổng – Lai châu” và tiếp tục hành trình.
           Chặng tiếp theo chúng tôi vượt khoảng 15 km đường QL6 là đến địa điểm nhưng mới nhìn thôi đã thấy “ ớn và ê ”. Chiến mã của tôi ko ngừng nhả khói đen và đầu lắc quầy quậy, kỵ sĩ thì tay mỏi nhừ, hai chân thì hoạt động “ Chống, rồi lại đẩy ” liên tục…kha…kha. 
           10h15 phút, cuối cùng cũng đến rừng thông mã vĩ Sá Tổng tại tiểu khu 431 các nhà báo tha hồ tác nghiệp nhé…
Đúng là mùa thu Tây Bắc không lẫn vào đâu được: Nắng vàng như mật ong rừng, gió nhẹ  và sắc vàng thì nhiều vô kể… lẫn vào những tán xanh của những cánh rừng là những thửa nương lúa vàng suộm, lác đác từ chân núi lên lưng núi rồi lên tận đỉnh vẫn vàng. Khâm phục bà con người Mông mình thế? Siêng năng, cần cù, chịu khó và khỏe nữa! Tôi vẫn nói vui với nhà báo như vậy nhưng các bạn cũng phải công nhận …
Cuộc hội ngộ “ Mùa thu Sá Tổng ”  với những người bạn thân thiết và mới quen thật thú vị! Sự kết hợp giữa công việc, sự đồng cảm chia sẽ trong cách nghĩ về những vấn đề chung đã giúp chúng tôi có một chuyến đi thực sự thú vị và đầy cảm xúc. Cảm ơn Sá Tổng, cảm ơn sự tuyệt vời của tạo hóa đã cho chúng tôi có cơ hội gặp nhau và giao thoa về cảm xúc về tự nhiên. Nếu cụ Nguyễn Khuyến có hiển linh  sống lại và đi cùng chúng tôi thì có lẽ trong “ Thu điếu ” không chỉ có cảnh “ Ao thu lạnh lẽo nước trong veo…” mà sẽ có thêm Sông Đà, Suối Nậm lay,… nước trong veo nhưng không hề lạnh lẽo! 
                Tạm biệt các bạn và tạm biệt Sá Tổng…



CHIỀU BIÊN GIỚI
--------------------------------
Nguyễn Đức Lợi 
(Cảm xúc sáng tác qua ảnh Trần Tâm )


Thị trấn nhỏ néo chặt vào biên giới
Như thể con tim néo giữ những dập dồn
Chiều lồng lộng, cánh chim trời chới với
Vỗ cánh dạt dào trên ngàn dặm ải môn.


Em có gửi gì chiều biên giới không
Mà anh đợi nóng lòng đến thế
Cả một miền, sao lại cứ mênh mông
Khiến thổ cẩm phải thẹn thùng như thể…
Mình sẽ hẹn gặp nhau trên Sá Tổng
Để được cao hơn chiều biên giới hôm nay
Sống cuộc sống cùng núi dài, trời rộng
Ngắm nhau bằng tâm trạng của người say.


Chiều biên giới thì bao giờ cũng vậy
Đẹp như là sơn nữ tuổi hoa
Lúa mọc trên trời, suối chảy trong mây
Chim hót mãi vào bức chì ký họa.


Lên biên giới, hít chiều căng đầy phổi
Để cháy mình như ngọn đuốc đam mê
Bắt đầu tình yêu từ ngọn nguồn cây cối
Dù đi đâu, chiều cũng tím lối về.


Lên biên giới, cho lòng luôn mở cửa
Đón nhận nhân gian như đón chính tâm hồn
Những vết cắt làm tim gan máu ứa
Sẽ tan vào biên giới hoàng hôn...

Sá Tổng, tháng giêng 2001 - Sơn Viên, 21.10.2012














Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét